TÓC CHA
Tóc cha
Mấy sợi tóc sâu mẹ để dành không nhổ
Giọt thời gian đã nhuộm trắng phau
Một thời tóc xanh cha dành cho đất nước
Khi về quê sương đã gội mái đầu
Dành cho mẹ chỉ mái đầu sương gội
Còn chút “tiêu” cha lại rải ruộng đồng
Đất quê hương cỗi cằn cha đâu quản
Tắm mồ hôi cho cây lúa lên xanh
Từng hạt thóc nuôi đàn con khôn lớn
Sáng cày đồng xa, chiều cuốc đất đồng gần
Màu áo lính cũng bạc theo mưa nắng
Vẫn theo cha đi trọn những tháng năm
Cha bảo: bài học đầu từ bàn tay lao động
Tay có chai sờn mới cho lúa cho khoai
Đất quê bao dung bao đời cho trái ngọt
Nếu miệt mài… sẽ gặt hái một mai
Sáng tinh mơ, cha đà thức giấc
Rẽ sương đêm cha đến với đồng
Sao mai thức chờ cha từ rất sớm
Cả một đời là người bạn thủy chung
Cha nói ngày còn chiến trận
Giữa đạn bom gian khổ chông gai
Cha chỉ nhìn lên ngôi sao ấy
Thấy bình yên hi vọng tương lai
Gác súng về quê cha vẫn nhìn về phía ấy
Đất cỏ nghỉ ngơi nhưng cha đâu trễ nải một ngày
Cha vẫn thắp lên niềm tin tươi sáng
Nhìn đàn con dang cánh tung bay
Giờ chân mỏi cha giã từ cày cuốc
Bầy con thơ… đã lớn nên người
Chiếc áo lính năm nào sờn vai bạc
Cha gấp gọn vào chiếc tủ thân quen
Cha nói những năm quân ngũ
Chiếc áo cha mang đã thắm màu đào
Bao đồng đội đã hi sinh ngã xuống
Cùng theo cha qua phút gian lao
Mỗi lần mặc cha thắp lên ngọn lửa
Cháy cho đời những đẹp đẽ hôm nay
Hơi chiến trận còn ủ vào lớp vải
Truyền cho cha thêm hơi ấm mỗi ngày
Mẹ lại tìm gì trên mái đầu cha đó
Mái đầu cha giờ bạc trắng cả rồi
Bao muối sương cha nhận về tất cả
Như mây trời cứ lặng lẽ trôi./
An Võ