MÙA VÀNG TÂY BẮC
MÙA VÀNG TÂY BẮC
Mang điệu Khắp ru ngoan lên xanh mướt
Tây Bắc ơi rợp ban trắng Sông Đà
Mây ôm núi ấp iu chiều sương khói
Chuếnh choáng say rượu men lá cỏ hoa
Ruộng bậc thang nối thênh thênh thấp thoáng
Bản cheo leo, nhà chênh chếch ven đồi
Róc rách suối nhạc reo lừng bước cọn
Má ai hồng áo cóm ngực noọng lơi
Lưng gùi gió dìu hương bay lả lướt
Lúng liếng duyên đôi mắt ánh men nồng
Em trỉa bắp, em trồng bông, dệt lụa
Bội thu về là muôn lối mênh mông
Này là lúa, là sắn thơm, dẻo bắp
Ngón tay chăm em thoăn thoắt tra vừng
Khăn Piêu vấn vương lòng lữ khách
Mai xuôi về lòng phố có rưng rưng?
Đêm nhen nhóm bầu ngực căng khao khát
Gọi mầm xuân rung riêng nét môi cười
Em thắp ước sạp đôi bừng ấm lửa
Mùa chín vàng miền Tây Bắc sinh sôi
Hoàn Nguyễn