column_right getExtensions 1714908165-1714908165

column_right module news_latest

column_right module news_featured

column_right module news_by_category

column_right module news_by_category

column_right module news_by_category

column_right module news_by_category

column_right module banner

column_right module visitor

column_right prepare data 1714908165-1714908165

CHA TÔI, MỘT VỊ TƯỚNG

CHA TÔI, MỘT VỊ TƯỚNG

Đăng bởi: Admin Ngày đăng:07-05-2023

CHA TÔI, MỘT VỊ TƯỚNG

Quê tôi ở xã Tiến Thắng, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam. Tôi vẫn nhớ những kỷ niệm của tuổi thơ, thời chị em tôi đang tuổi ăn tuổi lớn. Ngày ấy, mẹ tôi là giáo viên, bố là bộ đội công tác xa nhà, đồng lương eo hẹp, khó khăn, thiếu thốn cả vật chất lẫn tinh thần. Mẹ tôi tần tảo, chịu thương chịu khó. Bố tôi xa nhà biền biệt, đến nỗi các con đều lạ lẫm, mỗi khi bố đột ngột về phép thăm nhà.

Là con út trong gia đình có 3 anh em, từ nhỏ tôi được cả nhà quan tâm, chăm sóc. Bởi tôi thường đau ốm, thời gian nằm viện có khi còn nhiều hơn ở nhà. Vừa lo công việc cơ quan, vừa lo ăn, lo học, lo thuốc thang cho các con mỗi khi đau ốm, nhưng mẹ tôi không một lời than vãn, mỗi khi bố về thăm nhà, giữ không khí vui vẻ, đầm ấm. Mẹ giấu nhẹm mọi lo toan, vất vả để bố bớt lo lắng, yên tâm công tác, dồn sức cho công việc ở đơn vị.

Là người tinh tế, bố quá hiểu những thiệt thòi ấy của vợ con. Từ ngày được về gần nhà, bố dồn tất cả yêu thương, hết lòng chăm lo cho gia đình, nhất là tôi, người tong teo sau những ngày nằm viện.

Sư đoàn trưởng Nguyễn Trọng Thắng và bé Hương Lan tại Sư đoàn 312, Tết 1989

Từ nhỏ tôi khá tinh nghịch, hiếu động. Tuổi thơ gắn liền với những đơn vị bố đóng quân và công tác. Cứ đến dịp hè, bố lại cho gái út theo cùng, khi thì ở Sư đoàn 312 (Quân đoàn 1) lúc về Trường Quân chính (nay là Trường Quân sự) Quân đoàn, rồi Trường Sĩ quan Lục quân 1. Không biết tự lúc nào, tôi yêu bộ quân phục của bố, thích mân mê, ngắm ngôi sao trên mũ đã ngả màu thời gian. Mỗi khi bố về nhà, tôi lại khoác lên người chiếc áo rộng thùng thình của bố, đội chiếc mũ mềm có ngôi sao 5 cánh, soi vào gương và ngắm nghía cả tiếng đồng hồ.

Và tôi thầm ước sẽ đi theo con đường của bố. Biết điều đó, bố thường dặn, con cố gắng học cho giỏi, có kiến thức mới giúp ích được cho quân đội. Năm 2002, với ước mơ cháy bỏng, cùng sự định hướng và động viên của bố, tôi viết đơn tình nguyện nhập ngũ. Mẹ thương gái út phải đối mặt với nhiều khó khăn thử thách của đời lính. Tôi thưa với mẹ, con sẽ phấn đấu không thua kém các bạn nam, không để bố mẹ phải phiền lòng...

Bố Thắng và con gái Hương Lan trong một sự kiện khoa học

Những ngày mới bắt tay vào việc, trong tôi tràn đầy nhiệt huyết tuổi trẻ, say mê. Tôi thường kể cho bố nghe những việc mình đã làm được, những niềm vui nho nhỏ của người thầy thuốc mặc áo lính và cả những áp lực, khó khăn trong quá trình công tác. Bố chăm chú nghe rồi nhìn tôi trìu mến: Đó là bệnh viện tuyến cuối toàn quân, con phải cố gắng học hỏi, chăm chỉ làm việc. Nghề y là một trong những nghề cao quý. Những bộ phận khác của đồ dùng, đồ vật không sửa được, có thể thay thế bỏ đi, nhưng riêng con người phải thực sự có tâm và có kiến thức thì mới cứu chữa đuợc. Tin là con gái sẽ làm được và làm tốt hơn mong đợi của bố mẹ.

Chúc mừng anh rể bảo vệ thành công Luận án Tiến sĩ

Sau 5 năm làm việc tại Khoa Khám bệnh cán bộ cao cấp, Bệnh viện TƯQĐ 108, tôi được đi học nâng cao trình độ tại Học viện Quân y. Học xong, trở lại Bệnh viện, tôi làm Điều dưỡng trưởng Khoa Bệnh lây đường Tiêu hóa. 30 tuổi, kinh nghiệm làm việc tại khoa lâm sàng chưa nhiều. Nhưng với quyết tâm, cộng thêm sự động viên của bố, tôi dần làm quen với chuyên môn, nhất là rèn được kỹ năng nói trước đám đông, trong hội nghị.

Điều dưỡng trưởng Nguyễn Hương Lan tại Bệnh viện TƯQĐ 108

Khi tâm sự rằng mình hay run, mất tự tin khi nói trước hội họp, bố tôi bảo, khi được bổ nhiệm sư đoàn trưởng, bố mới 36 tuổi. Những ngày đầu trên cương vị mới, bố cũng có phần thiếu tự tin. Để khắc phục, bố phải rèn nói, rèn viết, học trong sách vở, học ở đồng đội. Nhiều khi phải đóng cửa phòng để tập. Nhờ vậy mà quen với công việc. Bố khuyên tôi thử làm vậy xem. Theo hướng dẫn của bố, tôi dần tự tin và chững chạc hơn khi phát biểu trước các cuộc họp, hay hội nghị lớn nhỏ.

Hai bố con, Tết 2023

Chốc đà 20 năm, tôi vào quân ngũ, theo định hướng của bố - Trung tướng Nguyễn Trọng Thắng, nguyên Cục trưởng Cục Nhà trường, Bộ Tổng Tham mưu, một người lính trận mạc, một vị tướng làm khoa học, say mê nghiên cứu, hết mình vì công việc, có nhiều đóng góp cho sự nghiệp giáo dục và đào tạo của Quân đội. Giờ đây, mỗi khi khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, tôi thầm cảm ơn bố đã làm điểm tựa tinh thần cho con gái vững bước trên con đường binh nghiệp. Cầu chúc bố của con luôn được mạnh khỏe, hạnh phúc bên gia đình, con cháu và an nhiên tuổi già.

Bài và ảnh: NGUYỄN HƯƠNG LAN

BÀI VIẾT NỔI BẬT

Thống kê truy cập

Đang online:2
Trong ngày:1204
Trong tuần:7737
Trong tháng:7737
Cả năm:7737
Tổng lượt xem:7737