MÙA HOA DÃ QUỲ
Mùa hoa dã quỳ
Bài và ảnh: Nguyễn Thành Long
Trên sườn đồi vàng rực rỡ những chùm hoa dã quỳ giữa cao nguyên rộng lớn, có một gia đình quân nhân đang mải mê thưởng thức vẻ đẹp của hương đồng, gió nội. Ấy là Thiếu tá Ngô Đình Tính - Phó Chủ nhiệm Hậu cần-Kỹ thuật, Lữ đoàn Pháo binh 40 (Quân đoàn 34) cùng vợ và con. Người bạn đời của anh là cô giáo Nguyễn Thị Thắm.

Tốt nghiệp khoa Tâm lý giáo dục, Học viện Quản lý giáo dục (2015), chị Thắm làm việc ở Hà Nội 1 năm rồi chuyển về quê Thanh Hóa, công tác tại Trung tâm kỹ năng mềm New Generation. Một tối, sau khi soạn bài xong, ngồi xem tin tức và chat với bạn bè, thấy trên Facebook có lời mời kết bạn từ một chàng trai mặc áo lính. Còn do dự, nên chị chưa chấp nhận và cũng không trả lời tin nhắn làm quen.
Bẵng đi vài tháng, ngoài thời gian làm việc ở trung tâm, buổi tối chị tranh thủ bán hàng online. Thấy tên của nhân vật mời kết bạn ngày trước vào bình luận với nội dung cố ý trêu chọc khá nhiều lần khiến chị gọi video cốt xem tường mặt và nhắc nhở “đối phương”. Khi tiếng chuông điện thoại vừa reo, anh bắt máy, trước khung hình là chàng trai phong trần, khuôn mặt khôi ngô, kèm theo nụ cười tươi, thật hiền. Thế là bao nhiêu ngôn từ định nói ra, bỗng nhiên bay biến. Sau cuộc gọi ấy, họ thường nhắn tin qua lại cho nhau và tình cảm tiến triển dần theo thời gian. Lần anh được về nghỉ phép, tháng 11-2016, cả hai đã có buổi hẹn hò, gặp gỡ sau 5 tháng “yêu qua điện thoại”.
Cả hai cùng quê Thanh Hóa, nhưng khi ấy anh Tính đang đóng quân tại Đắk Lắk (Trung đoàn 66, Sư đoàn 10), cách nhau 1.200km nên ít có dịp về nhà. Nhắc đến đây, chị ngồi nhẩm tính, từ khi quen nhau đến lúc kết hôn (2018) tính cả thảy chỉ gặp nhau đúng 5 lần. Hôm đi chụp ảnh cưới, còn không dám đứng gần nhau, thợ ảnh phải chỉnh mãi mới được tấm hình…

Cưới xong, anh về Tây Nguyên, còn chị vẫn ở quê. Năm 2019, chị sinh con trai Ngô Minh Tiến trong sự hân hoan chào đón của hai bên nội, ngoại. Anh bận công tác không về được. Khi con được 15 tháng tuổi, anh chị bàn nhau cùng vào Kon Tum lập nghiệp. Được đơn vị cho mượn nhà công vụ ở nên cuộc sống gia đình tạm ổn. Gọi là gần nhau hơn trước, chứ anh đóng quân cách xa hơn trăm cây số. Năm 2021, chị Thắm sinh con gái Ngô Đan Thanh. Một mình xoay xở với hai con nhỏ, kinh tế gia đình chỉ trông vào mỗi đồng lương của anh khiến chị luôn phải cân nhắc, co kéo sao cho hợp lý.
Những đêm cả hai con ốm, cùng khóc, cùng đòi mẹ bế, khiến chị vừa thương con, vừa tủi thân. Nhưng cứ nghĩ đến những lời dặn dò và động viên hàng ngày của anh qua điện thoại chị lại như được tiếp thêm động lực để cố gắng. Khi con gái được 7 tháng tuổi, anh Tính ra Hà Nội học, chị đưa các con về quê, đợi anh học xong, cả nhà lại trở về KonTum.

Lúc này, các con đã lớn và đi học, chị mở lớp học tại nhà để dạy cho trẻ khuyết tật, vừa đúng chuyên ngành học và được trở lại với công việc yêu thích. Ngoài thời gian rảnh, tận dụng mảnh đất phía trước nhà công vụ, chị Thắm trồng rau xanh các loại, mùa nào thức nấy, để đảm bảo nguồn thực phẩm an toàn cho bữa ăn gia đình.
Xa chồng, nhưng lúc nào chị Thắm cũng lạc quan và hóm hỉnh. Chị quan niệm, đã yêu và làm vợ bộ đội thì phải chấp nhận vất vả. Vẫn biết, làm vợ lính thời bình thì chẳng thấm vào đâu so với những người vợ lính thời chiến. Thấu hiểu và vững tâm, chị luôn cố gắng làm việc sao cho xứng đáng với chồng đang ngày đêm vất vả vì cuộc sống bình yên và hạnh phúc của nhân dân.
Ảnh: NVCC