TƯƠNG TƯ MIỆT VƯỜN
TƯƠNG TƯ MIỆT VƯỜN
Sương chưa kịp mở áo trời
đã thuyền rau trái ngược xuôi dập dềnh
mái chèo khua nhẹ nổi nênh
để từng đợt sóng không duềnh sang tôi
lắng nghe bên lở bên bồi
đục trong vẫn lặng dưới lời sông quê
chợ đêm thức cạn sao khuya
mặc trời buông ngọn gió se sắt buồn
trái quê vẫn ngọt mạch nguồn
giọng quê vẫn cứ tươi giòn trước nhau
biết rồi có một lần sau
mà đôi ngấn nước ướt câu hẹn chờ
tôi phiêu du khắp Cần Thơ
tương tư đến tận nắng trưa miệt vườn
Chợ nổi Cái Răng
NGUYỄN THỊ NGỌC HÀ