TRẢ LẠI TÊN ANH
TRẢ LẠI TÊN ANH

Đất nước hòa bình mấy mươi năm có lẻ
Vật đổi sao dời… lớp bụi thời gian
Con nằm đây! Róc rách suối ngàn
Mây ấp núi nắng vàng tê tái
Tạm biệt gốc đa đầu làng năm ấy
Quá trăng tròn mười bảy tuổi xuân
Đầu đội trời, chân đạp đất băng băng
Mỗi trận đánh qua đi con lại lớn dần
Từ Quảng Trị, Tây Nguyên… miền Đông Nam bộ
Đến tổng tiến công Mùa xuân… sắc pháo nồng
Đạn quân thù xối - tim đau nhói
Con ngã xuống rồi - tiếng súng yên
Xuân đến… thu về… đông lại đông
Bao năm nức nở mỏi mòn trông
Mong mẹ về chợ chia củ sắn
Nhớ mùi khoai nướng, bánh chưng xanh
Lệ chảy tràn vượt ngàn thác lũ
Cho con tắm lại dòng sông quê mình
Gỡ tơ lòng cô thôn nữ xinh xinh
Hôm nay quảy gánh - Chợ đông - sao vẫn thiếu!
Quên tuổi xuân - lời hẹn ước trằng rằm
Đi! Đi em! Dắt mẹ tới gốc đa đầu làng năm xưa ấy
Nơi chăn trâu cắt cỏ thả diều
Tên hai đứa vẫn còn in dấu
Gắn mộ phần anh thanh thản cuối thu chiều.
Nguyễn Thị Thanh Long




























