KHÓM HỒNG LEO
KHÓM HỒNG LEO
nhà anh có khóm hồng leo
hương thơm ấm bước trò nghèo sớm trưa
đóa hồng anh tặng năm xưa
trong em hoa vẫn bốn mùa thắm tươi
trách gì xuân lặng lẽ rơi
chỉ thương từng nhánh hương rời khỏi hoa
bởi anh đã với người ta
em ôm mặn mà rũ xuống nhạt phai
lối quê tạnh vắng giêng hai
nắng lưa thưa nắng rụng vài bóng tre
vườn hoang theo bước anh đi
khóm hồng vắng chủ ngát về gió mây
nhớ xưa vít lá hỏi cây
người trai thuở ấy dở hay thế nào
khóm hồng bông thấp bông cao
lặng im gai cứ buốt vào riêng em
Nguyễn Thị Ngọc Hà