column_right getExtensions 1765023908-1765023908

column_right module news_latest

column_right module news_featured

column_right module news_by_category

column_right module news_by_category

column_right module news_by_category

column_right module news_by_category

column_right module banner

column_right prepare data 1765023908-1765023909

THAY ANH, ĐI TRỌN CON ĐƯỜNG

THAY ANH, ĐI TRỌN CON ĐƯỜNG

Đăng bởi: Admin Ngày đăng:07-07-2025

Thay anh, đi trọn con đường

Bài và ảnh: TRÀ MY

Đã gần 5 năm Từ ngày Trung tá Phùng Thanh Tùng, Trợ lý Tổ chức Lao động - Tiền lương, Đoàn Kinh tế - Quốc phòng 337 (Quân khu 4) hy sinh trong khi làm nhiệm vụ giúp dân khắc phục hậu quả thiên tai tại xã Hướng Phùng, huyện Hướng Hóa, tỉnh Quảng Trị. Trong trái tim chị Hoàng Thị Diệu, hình bóng cùng những phẩm chất cao đẹp của người bạn đời vẫn luôn hiện diện, vẹn nguyên theo năm tháng. Sự mất mát quá lớn đã thôi thúc chị tiếp tục thực hiện những ước mơ còn dang dở của anh...

Trong bếp của Đoàn An điều dưỡng

Một ngày hè, chúng tôi tìm đến ngôi nhà nhỏ nằm sâu trong ngõ thuộc phường Nghi Hải, thành phố Vinh, tỉnh Nghệ An - nơi anh Tùng từng sống cùng gia đình. Chị Diệu nghẹn ngào nhớ lại những ngày cuối cùng của chồng. Dịp đó, anh Tùng đang nghỉ phép. Nghe dự báo có bão lớn, mưa kéo dài, anh cẩn thận kiểm tra cửa nẻo, gia cố mái nhà chắc chắn... Và dặn các con phải ngoan ngoãn, vâng lời mẹ, bố phải trở lại đơn vị làm nhiệm vụ, xong việc bố sẽ về...

Anh Tùng vội trở lại đơn vị, sát cánh cùng đồng đội tham gia giúp đồng bào xã Hướng Phùng tìm kiếm cứu nạn. Và anh cùng 21 đồng đội đã hy sinh.

Nhận được tin dữ về chồng, nỗi đau khiến người vợ trẻ suy sụp... Nhưng nhìn 3 đứa con thơ dại, chị hiểu mình phải thay anh nuôi dạy các con khôn lớn. Dẫu phía trước vẫn còn nhiều gian nan, vất vả, nhưng chị lặng lẽ vừa làm mẹ, vừa làm cha, để các con luôn cảm nhận được trọn vẹn tình yêu thương.

Chị rèn cho con cái tính tự lập từ nhỏ, dạy con gái lớn biết quán xuyến việc nhà, chăm sóc các em mỗi khi mẹ vắng nhà. Những hôm về muộn, nhìn các con bảo ban nhau học bài, lòng chị vơi đi nhiều nỗi niềm. Trong khoảnh khắc ấy, chị cảm thấy như anh Tùng vẫn luôn ở bên cạnh, âm thầm dõi theo, che chở cho mấy mẹ con. Thấu hiểu sự vất vả của mẹ, ba chị em Nhi, Thanh và Hưng luôn chăm chỉ học hành, nhiều năm liền là học sinh giỏi...

Ngày 27-11-2020, chị Hoàng Thị Diệu được tuyển dụng vào công tác tại Ban Chỉ huy Quân sự thị xã Cửa Lò, với quân hàm Thiếu úy QNCN. Những ngày đầu, chị không khỏi bỡ ngỡ, vừa phải chăm sóc con nhỏ, vừa làm quen với môi trường mới... Nhờ sự động viên, giúp đỡ tận tình của đồng chí, đồng đội và gia đình, chị Diệu từng bước vượt lên, hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao.

Chị Diệu cùng đồng đội chuẩn bị bữa ăn cho cán bộ, chiến sĩ

Làm nhân viên hậu cần, chị Diệu chủ động học hỏi, không ngừng cải thiện chất lượng bữa ăn cho cán bộ, nhân viên trong đơn vị. Khi dịch Covid-19 bùng phát, cuộc sống của chị càng thêm vất vả. Vừa làm nhiệm vụ tại đơn vị, vừa lo toan cho gia đình, chị gửi các con nhờ ông bà nội chăm sóc, để vào tuyến đầu chống dịch. Những ngày phục vụ trong khu cách ly, làm nhiệm vụ bảo đảm bữa ăn cho các công dân cách ly từ sáng sớm, đến khuya chị mới có thời gian gọi điện về hỏi thăm ông bà và động viên các con...

Tháng 3-2024, chị Diệu về công tác tại Đoàn An điều dưỡng 40, Cục Chính trị Quân khu 4. Đơn vị thường xuyên đón các đoàn khách trong và ngoài quân đội từ mọi miền Tổ quốc về nghỉ dưỡng. Chị chủ động tham mưu với chỉ huy bộ phận nghiên cứu thực đơn, lựa chọn những món ăn hợp khẩu vị của từng đoàn khách. Đối với chị, hạnh phúc đến từ những điều giản dị: nụ cười hài lòng và sự ngon miệng của thực khách trong mỗi bữa ăn. Sự tận tâm và chu đáo của chị đã được chỉ huy đơn vị, đồng nghiệp cũng như các đoàn khách ghi nhận và đánh giá cao.

Trong những khoảnh khắc tĩnh lặng hiếm hoi, chị Diệu không khỏi trăn trở khi nghĩ về tương lai – một chặng đường nhiều chông gai vắng bóng bờ vai chở che của người chồng thân yêu. Những đêm khuya, khi các con đã say giấc, chị âm thầm giấu nỗi buồn vào sâu thẳm trái tim. Mỗi lần thắp nén hương lên bàn thờ anh, chị lại lặng lẽ gửi lời hứa với lòng mình: sẽ kiên cường bước tiếp, vững vàng nuôi dạy các con nên người, để xứng đáng với sự hy sinh cao cả mà anh đã dành trọn cho Tổ quốc và gia đình.

BÀI VIẾT NỔI BẬT