MÙA DÂU TẰM CHÍN
MÙA DÂU TẰM CHÍN
VY ANH
Vào giữa tháng 4 hằng năm, những gánh dâu tằm chín mọng lại xuất hiện trên phố Hà Nội. Người nội trợ khéo đất Hà thành mua về, ngâm ướp, làm si-rô dâu để đón hạ sang.
Dịp này, nếu ra ngoại thành Hà Nội, bạn sẽ bắt gặp những vườn dâu tằm chín rộ. Theo kinh nghiệm, người dân sẽ không phun thuốc trước khi thu hái mà để dâu chín tự nhiên. Những trái dâu ửng hồng, chín đỏ, tím thẫm trĩu trịt khắp các cành trên cành dưới của cây.

Sở dĩ gọi “dâu tằm” là để phân biệt với “dâu tây” thường được đưa từ Đà Lạt ra. Trong các bài thuốc dân gian, dâu tằm giúp tăng sức đề kháng cho cơ thể, rất tốt cho sức khỏe. Ngoài ra, lá dâu non có thể dùng làm rau, luộc, xào, nấu canh vừa ngon vừa mát. Đặc biệt, si-rô làm từ quả dâu là thức uống được nhiều người yêu thích bởi có tác dụng giải nhiệt, giữa cái oi nóng của mùa hè.
Mỗi khi gặp dâu tằm chín, mẹ tôi lại mua về để làm si-rô. Mùa dâu chín rất ngắn, chỉ non một tháng thôi. Mẹ thường lựa những quả to nhất, chín mọng rửa sạch để phần cho tôi. Đi học về, tôi vui sướng reo lên khi nhìn thấy bát dâu chín. Những quả dâu to bằng ngón tay, tím thẫm, căng mọng. Tôi nâng niu, cầm cái cuống màu xanh mà hít hà hương thơm thanh nhẹ của quả dâu chín. Bỏ vào miệng, chao ơi, vị chua chua, ngòn ngọt lan tỏa nơi đầu lưỡi thật thú vị làm sao.

Sau đó, tôi giúp mẹ làm si-rô. Quả dâu được thả vào chậu nước, rửa thật nhẹ tay. Mẹ dạy cách rửa từng vốc dâu nhỏ sao cho không bị dập nát mà vẫn sạch hết cát, bụi bám vào quả. Trong khi tôi rửa dâu, mẹ đun một nồi nước to pha một chút muối rồi bắc ra, để nguội. Dâu rửa sạch được mẹ tôi dùng cái “vá” thả từng đợt vào nồi nước, ngâm khoảng vài phút rồi vớt ra rổ cho ráo nước. Mẹ lấy chiếc bình thủy tinh lớn, miệng rộng, nhẹ nhàng rải lần lượt cứ một lớp dâu lại đến một lớp đường. Khi đã rải hết số dâu và đường vào bình, thì đậy kín lại.
Sau vài ngày, tôi cứ ngó thăm bình dâu. Khi đường tan hết và dâu đã tiết ra rất nhiều nước màu tím đỏ, mẹ đổ tất cả vào nồi đun sôi rồi hạ lửa liu riu trong khoảng 40 phút thì tắt bếp. Đợi nồi dâu nguội, mẹ lọc lấy phần nước cốt, cho vào lọ, đậy chặt lại, cất vào nơi thoáng mát để bảo quản. Sau này, nhà có tủ lạnh thì mẹ tôi cất vào ngăn mát của tủ. Phần bã dâu được xay nhuyễn, thêm chút đường, cho lên bếp sên đến khi đặc quánh. Khi mứt dâu đã nguội hẳn, mẹ tôi cất vào một chiếc lọ thủy tinh. Mấy anh em tôi rất thích ăn sáng bằng bánh mì quết mứt dâu.

Những ngày hè, nắng như đổ lửa, về đến nhà, chỉ cần rót một ít si-rô dâu vào cốc, thêm chút đường, vài viên đá lạnh, vậy là đã có cốc nước đánh bay oi nóng. Sau này, dù đi nhiều nơi, uống nhiều loại nước giải khát, nhưng tôi vẫn không thể quên cốc nước dâu ánh lên sắc tím hồng, với hương vị chua chua ngòn ngọt dịu dàng.
Thời gian cứ trôi đi. Mỗi khi bắt gặp những gánh dâu tằm trên phố, tôi chợt nhớ dáng mẹ tảo tần thuở nào. Tôi tin, mùa dâu tằm chín tuy ngắn ngủi nhưng lại thật dài, thật đậm sâu trong ký ức của biết bao người.
Ảnh: Internet