column_right getExtensions 1747576360-1747576360

column_right module news_latest

column_right module news_featured

column_right module news_by_category

column_right module news_by_category

column_right module news_by_category

column_right module news_by_category

column_right module banner

column_right prepare data 1747576360-1747576360

HOA XUYẾN CHI

HOA XUYẾN CHI

Đăng bởi: Admin Ngày đăng:13-04-2025

Hoa xuyến chi

HƯƠNG NGỌC LAN

Đầu đông. Những cơn gió bấc tràn về, rắc rây lạnh trên nền đất bạc trắng. Những cành cây gầy guộc run rẩy trước đám lá cằn cỗi vàng úa rơi tả tơi xao xác. Tôi thu mình đi trong cái lạnh tê tái và bất chợt sững người khi nhìn thấy bên vệ đường những nhánh hoa xuyến chi nhỏ bé trắng muốt vẫn rung rinh trong gió. Lòng tôi bỗng chùng lại. Bất giác miền ký ức tràn về làm thức dậy trong tôi bao hoài niệm.

Xuyến chi trắng muốt, mỏng manh

Ấu thơ, tôi đã rất thích loài hoa trinh trắng ấy. Tôi và anh gọi nó là hoa dại. Cái loài hoa nhỏ bé mong manh mọc bạt ngàn trên những triền đê quê tôi. Chúng tôi lớn lên và gắn bó với loài hoa ấy, gắn với những kỷ niệm thật ngọt ngào của một thời thơ trẻ. Dường như người có tuổi thường đi tìm ký ức. Vâng ký ức trong trẻo của tôi là một miền quê bạt ngàn xuyến chi mà anh thường hái về tết lại để quàng lên đầu tôi rồi cùng các bạn chơi trò đám cưới. Đám cưới của những đứa trẻ miền quê quanh năm gắn với mùi trâu bò, bùn đất và nhựa cỏ. Cô dâu nhỏ bé xinh xinh quàng trên ngực một tràng hoa xuyến chi trắng muốt, xúng xính bên chú rể mặc quần đùi nâu vá và theo sau là đoàn nhà trai khệ nệ bưng bê. Sính lễ gồm những chùm sung, ổi và khế chua đựng đầy trong những vạt áo cũ sờn. Họ nhà trai vừa đi vừa bốc ăn nghe giòn tan hòa trong tiếng cười thích thú. Tuổi thơ chúng tôi cứ thế trôi đi trong những trò chơi mà chỉ có con trẻ mới nghĩ ra được.

Chúng tôi lớn lên. Trò chơi trẻ con ngày ấy đi vào quên lãng cùng với những tràng hoa xuyến chi đã trở thành hoài niệm. Ai nấy đều lao vào cuộc mưu sinh. Tôi tiếp tục học lên đại học, một vài đứa bạn ở lại quê và xây dựng gia đình, còn anh lên đường ra chiến trường bảo vệ biên giới phía Bắc của Tổ quốc. Đêm chia tay, tôi cùng anh đi dọc triền đê bạt ngàn hoa xuyến chi. Anh ngắt chùm hoa nhỏ bé trắng muốt cài lên mái tóc tôi “Đợi anh nhé, khi anh về em sẽ là cô dâu đẹp nhất”. Chúng tôi nhìn nhau thật lâu thay lời nói và nhành hoa xuyến chi đã trở thành nhân chứng của tình yêu đôi lứa.

Nụ và hoa xuyến chi

Những ngày tháng đợi chờ với tôi tưởng như dài hơn thế kỷ. Những lá thư anh gửi từ chiến trường về còn lem mùi đất qua chặng đường dài mà dường như vẫn còn ấm hơi đôi bàn tay chai sạn. Tôi ấp những cánh thư lên ngực mình cảm nhận tình yêu và hơi ấm lan tỏa. Tôi cứ đợi chờ như thế mỏi mòn hết cả một thời sinh viên mơ mộng. Mẹ giục tôi lấy chồng tôi nhưng tôi chỉ lắc đầu cười. Mẹ đâu biết tôi đã nhận một lời ước hẹn với một nhành xuyến chi làm chiếc nhẫn cầu hôn.

Thế rồi chiến tranh qua đi, tôi trở thành một cô giáo làng ngày hai lần đi về trên con đường mọc bạt ngàn hoa xuyến chi ấy. Còn anh, anh đã không trở về theo lời ước hẹn. Chiến tranh đã mang theo anh cùng lời nguyện ước đi xa tôi mãi mãi. Nhành xuyến chi vẫn vô tình xanh ngăn ngắt phô ra những chiếc hoa trắng tinh mỏng manh kiên cường trước gió. Và tôi, tôi cũng giống như nhành xuyến chi ấy trước giông bão cuộc đời bởi bên tôi luôn có bóng dáng anh và ký ức xưa làm điểm tựa.

Đông về, tôi lại một mình lang thang trên triền đê xưa cũ. Những vạt xuyến chi vẫn níu bước chân tôi nở trắng cả một vùng. Có phải anh đang hóa thân thành những bông hoa trắng muốt kia dịu dàng xoa lên vết thương trong tôi bỏng rát. Tôi cúi xuống hôn lên một nhành xuyến chi và cảm nhận dường như có giọt nước mắt nào tràn xuống bờ môi nghe mằn mặn.

Những giọt mưa đông bắt đầu rơi và xuyến chi của tôi vẫn nở trắng cả một miền ký ức.

Ảnh: Internet

BÀI VIẾT NỔI BẬT